Skip to main content

Hồi ức....

Trời lại về khuya, là lúc tâm trạng ùa về những toan tính suy nghĩ lắng đọng của bản thân sau suốt thời gian qua. Có những thứ qua rồi thì mới biết điều đó là cơ hội, có những khi lo lắng suy nghĩ về vấn đề đó mà không thể giải quyết được. Có đôi lần cảm thấy yếu lòng chẳng biết bắt đầu từ đâu, có thể nói và suy nghĩ được nhưng vẫn mãi đứng một chỗ, mỗi ngày cố gắng mỗi ít mà thấy chỉ tốn thời gian thôi, mọi thứ đang ở xa tầm với quá. Có đôi khi cố cười để thấy cuộc sống vui tươi tràn ngập màu sắc thêm, nhưng đằng sau về mỗi tối là hay suy nghĩ, liệu rằng mình sẽ làm được gì đây. Có đôi khi tự làm mình mệt mỏi với những suy nghĩ chẳng ra gì cũng bản thân, lắng đọng suy nghĩ lại thì thấy bản thân mình chưa thay đổi gì dù đã 4 hay 5 năm rồi. Bản thân là con người nhạy cảm rất có nhiều những cảm xúc, sống nội tâm! Phải làm gì đó để thay đổi dần để mình hoàn thiện thêm, bản thân dạo này luôn cố gắng , hi vọng là sẽ tốt đẹp và may mắn một lần.

Comments

Popular posts from this blog

Một câu chuyện nó từng muốn viết nhật ký...

Thời gian mãi trôi qua theo chu kỳ, còn tâm trạng của bản thân ngày qua ngày cứ thế. Mọi thứ từ trước đến bây giờ đều tẻ nhạt, luôn là cái bóng do bản thân tự tạo ra. Hôm nay thêm một ngày buồn tiếp tục trỗi dậy, nỗi buồn đầu tiên là buồn cho bản thân mình, thứ 2 buồn về tình yêu & công việc của chính mình tạo ra. Tất cả trôi qua cuối cùng chỉ là số 0 luôn luôn chờ đợi đến lúc thì hiện lên, mặc tất cả mọi chuyện trước giờ thế nào. Bản thân quá tệ, luôn luôn quá nhiệt tình, luôn luôn bày tỏ cảm xúc của mình ra quá nhiều. Đôi khi mình quá lý trí để phân tích và cảm nhận những sự việc. Nhưng phải chấp nhận nó thôi, mình tạo ra nó như vậy thì nhận hậu quả cũng không có lý do nào trách được. Chỉ mong nhắn nhủ đến một điều là ai đó đừng sống theo cảm xúc của mình quá nhiều giống như bản thân tôi. Bắt đầu hôm nay phải cố gắng làm những dự định bản thân mà cả năm nay toàn là nói suông. Sẽ cố làm được và khắc phục dần dần nó để tốt hơn. Xin lỗi và cảm ơn em, xin lỗi vì đã thông cảm cho tôi ...